🐖 Bất Tiếu Phù Đồ Audio

Cô ấy nên làm gì bây giờ? Đúng vậy, chính là nữ phẫn nam trang (nữ giả nam) để sinh tồn. Thời đại tranh giành quyền lực, các đế chế chính trị đều mưu lợi cá nhân, dân chúng chịu cảnh lầm than…. Nữ chính không đa tài gì cả, chỉ giỏi đối nội mà thôi, nhưng đã Mà Mục Phong cầm nắm đấm, nhìn phía Triệu Hoành, thiếu niên cười: “Trưởng lão, ta Mục Phong Nguyên mạch Tử phủ hoàn toàn chính xác nát, bất quá, nhân sinh đường dài, ai tiếu ngạo cuối cùng còn rất khó nói, nhớ kỹ ngươi hôm nay nói lời, một ngày nào đó, ta sẽ để 2.3. Cập nhật Driver. Tình trạng loa laptop nhỏ bất thường có thể do phiên bản driver hiện tại của bạn đang xung đột với hệ thống. Để khôi phục hệ thống âm thanh như bình thường, bạn cần gỡ hoặc cài đặt driver mới nhất. Bước 1: Tìm kiếm “Device Manager” trên Start Hướng Ất nói: “Chư vị đều biết, biên soạn 《 Tứ Khố toàn thư 》chính là do Phù Đồ tiên sinh khởi xướng, theo lời của ‘Hắn ‘: ý nghĩa của việc biên soạn 《 Tứ Khố 》 là thu thập kiệt tác trong thiên hạ, để truyền lại cho đời sau, nội dung bên trong bao hàm Truyện Chú thuật sư mạnh nhất ở dị giới với tổng số 3970 truyện liên quan. Kho truyện Chú thuật sư mạnh nhất ở dị giới tổng hợp hay nhất - Page 1 BẤT TIẾU PHÙ ĐỒ - Tác giả: Tuyết Nguyên U LinhThể loại: Cổ đại, xuyên không, nữ cường, nữ phẫn nam trang-----VĂN ÁN:Đó là “Mặc Quân” Phù Đồ. Trong Bát-nhã Tâm kinh có câu, “Sắc bất dị không, không bất dị sắc. Sắc tức thị không, không tức thị sắc”. Đây là cái nhìn của Phật giáo về tính duyên sinh vô ngã của các pháp. Tính này thể hiện cùng khắp, trong mọi khía cạnh của thế gian. BẤT TIẾU PHÙ ĐỒTác giả:Tuyết Nguyên U LinhThể loại:Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường, Cổ ĐạiTưởng tượng một cô gái bị xuyên đến một thời đại 7.5/10. 68K. Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh. Thể loại: Xuyên Không, Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Cổ Đại. Nguồn: haogiapro.wordpress.com. Trạng thái: Full. Convert: Watery (TTV) Edit & Beta: Hảo Gia. Tưởng tượng một cô gái bị xuyên đến một thời đại loạn lạc nhiễu nhương. ynUHpwF. [su_note note_color=”ffffff” text_color=”333333″] Hi quý tôi xin chia sẽ về chủ đề [MC Annie] BẤT TIẾU PHÙ ĐỒ – Tuyết Nguyên U Linh – Tập 1 – Cổ đại, xuyên không, nữ phẫn nam trang . Phần lớn nguồn đều đc update thông tin từ các nguồn website đầu ngành khác nên chắc chắn có vài phần khó hiểu. Video đã đạt được và [vid_likes] views. MỌI LOẠI ĐOẠT – Tác giả Tuyết Nguyên U Linh Thể loại Trưởng thành, xuyên không, nữ cường, nữ giận nam phụ ———— VĂN … [MC Annie] BẤT TIẾU PHÙ ĐỒ – Tuyết Nguyên U Linh – Tập 1 – Cổ đại, xuyên không, nữ phẫn nam trang Annie BẤT TIẾU PHÙ ĐỒ Tuyết Nguyên Linh Tập Cổ đại xuyên không nữ phẫn nam trang phim phù đồ duyên phim phù đồ duyên, [vid_tags], Annie BẤT TIẾU PHÙ ĐỒ Tuyết Nguyên Linh Tập Cổ đại xuyên không nữ phẫn nam trang [MC Annie] BẤT TIẾU PHÙ ĐỒ – Tuyết Nguyên U Linh – Tập 1 – Cổ đại, xuyên không, nữ phẫn nam trang Đa số nguồn đều đc cập nhật thông tin từ các nguồn website lớn Tác giả gốc MC ANNiE – Truyện Audio phim phù đồ duyên [/ caption] Nguồn video [MC Annie] BẤT TIẾU PHÙ ĐỒ – Tuyết Nguyên U Linh – Tập 1 – Cổ đại, xuyên không, nữ phẫn nam trang Chi tiết thêm tại [MC Annie] BẤT TIẾU PHÙ ĐỒ – Tuyết Nguyên U Linh – Tập 1 – Cổ đại, xuyên không, nữ phẫn nam trang [tie_list type = “starlist”] Tác giả MC ANNiE – Truyện Audio Views Rate Like [vid_likes] Dislike [vid_dislikes] Từ khoá [vid_tags] Từ khoá phụ phim phù đồ duyên Mô tả MỌI LOẠI ĐOẠT – Tác giả Tuyết Nguyên U Linh Thể loại Trưởng thành, xuyên không, nữ cường, nữ giận nam phụ ———— VĂN … [/ tie_list] MỌI LOẠI ĐOẠT – Tác giả Tuyết Nguyên U Linh Thể loại Trưởng thành, xuyên không, nữ cường, nữ giận nam phụ ———— VĂN … MỌI LOẠI ĐOẠT – Tác giả Tuyết Nguyên U Linh Thể loại Trưởng thành, xuyên không, nữ cường, nữ giận nam phụ ———— VĂN … MỌI LOẠI ĐOẠT – Tác giả Tuyết Nguyên U Linh Thể loại Trưởng thành, xuyên không, nữ cường, nữ giận nam phụ ———— VĂN … [/su_note] [Review] Bất tiếu Phù Đồ – Tuyết Nguyên U Linh Đánh giá Tag Cổ đại, xuyên không, nữ phẫn nam trang, HE… Người viết Valerie A/N Đây là bài đầu tiên trong chuỗi những bài viết review cho ngôn tình và hơn nữa là post đánh dấu sự trở lại đội mồ sống dậy sau hơn một năm wordpress của mình đóng bụi. Cho đến thời điểm viết bài review này, với mình “Bất tiếu Phù Đồ” là một tác phẩm viết về xuyên không hay thứ hai sau “Bất phụ Như Lai, bất phụ khanh”. Về cốt truyện, điểm nổi bật đầu tiên ở “Bất tiếu Phù Đồ” mà mình đặc biệt thích là ở chỗ viết về thuật trị quốc, chiêu hiền, dùng binh, đạo quân thần… Tác giả Tuyết Nguyên U Linh đã biết kéo léo đưa những đạo lý của người xưa xen kẽ trong cốt truyện, vừa đủ dư vị nhấn nhá cho câu chuyện. Không như những truyện xuyên không về cổ đại thường thường, “Bất tiếu Phù Đồ” phần hơn ở đạo lý cổ nhân, hay hơn ở việc xây dựng cốt truyện đồ sộ mà không “ảo”. Dù cũng là có yếu tố chiến trận phân tranh, mưu đồ lập quốc nhưng những tác giả yếu tay khác sẽ viết nên một câu chuyện ảo hết sức, quá sa vào đề cao nhân vật, đưa ra kết quả của mưu kế song lại không có sự giải thích phù hợp cho quá trình ấy. Song với “Bất tiếu Phù Đồ”, dù cũng có những đoạn suýt “sa lầy” nhưng nhìn chung với một cuốn ngôn tình thì U Linh đã thành công hơn phân nửa rồi. Đây là đoạn mà mình thích nhất trong truyện “Vu Việt nhìn thanh kiếm gỗ bên trong hộp, thanh kiếm đen nhánh, không trang trí gì, chỉ có bốn chữ mạnh mẽ trên thân kiếm – Vương Giả Chi Kiếm. Vu Việt khó hiểu “Kiếm gỗ tuy cứng, nhưng lại không có lực sát thương như đao thương, bổn vương phải dùng kiếm này giết địch thế nào đây?” “Kiếm của vương giả, không phải dùng để giết địch.” “Giải thích thế nào?” “Dùng binh sĩ cường đại, trí tuệ và nhân nghĩa làm mũi kiếm, dùng giang sơn xã tắc làm chuôi kiếm, dùng dân tâm và tài lực quốc gia làm vỏ kiếm. Kiếm này dựa trời để đứng, không sức mạnh nào địch nổi, trên có thể chém mây bay, dưới có thể đoạn sông lớn; kiếm này, một khi đã dùng, có thể bình định chư quốc, nhất thống thiên hạ. Đó chính là – Kiếm của vương giả.” Vu Việt nghe thấy, trong mắt ánh lên tia sáng kỳ lạ, hắn lại nhìn về phía thanh kiếm gỗ đen nhánh trong hộp.” Điểm cộng tiếp theo là dành cho nhà edit, phải công nhận là bạn edit có tâm hết sức, chuyển ngữ khá mượt, còn có chú giải chi tiết về trích dẫn, điển tích điển cố, thơ ca… Hơn nữa, trong truyện phần từ ngữ nào nên giữ để đảm bảo không khí phong kiến cổ đại, phần từ ngữ nào có thể chuyển để mượt mà dễ hiểu cũng được bạn edit gia giảm phù hợp. Sau khi đọc, mình đoán bạn edit có một sự hiểu biết và quan tâm nhất định đế Hán ngữ bởi mình thấy có chú thích cả bộ chữ Hán tượng hình trực tiếp trong truyện, dù là đoán thôi nhưng minh biết người edit có tâm mà. Rất dễ hiểu! Còn kể đến điểm trừ, U Linh đã để cho Phù Đồ lấy khá nhiều “chất xám” của các nhà tư tưởng lớn, nhà văn, nhà thơ lớn, từ Lí Bạch đến Bạch Cư Dị, từ Đạo giáo đến Phật giáo… Phải nói rằng khi nhân vật chính lấy thơ ca, lý luận của cổ nhân để đối đáp, sử dụng thì theo sự suy diễn hiển nhiên là các nhân vật cổ đại sẽ tưởng những thơ ca, lời nói đó là của nhân vật chính. Chưa kể là lấy phát minh như giấy, quạt gấp, Tứ khố toàn thư… Vậy thì, vậy thì chẳng phải các vị cổ nhân chân chính sẽ đau lòng lắm sao? Mặc dù tác giả có chú thích, trích dẫn đầy đủ thì không tránh khỏi mạch suy diễn là nhân vật chính đã lấy kiến thức được tích lũy ở thời hiện đại ra dùng làm “vốn” cho mình. Dù vậy, mình cũng hiểu rõ việc này là khó tránh. Chung quy lại, cốt truyện ổn, vững. Tiếp theo là về văn phong và lối viết, bút pháp tả cảnh của U Linh súc tích nhưng đầy đủ, giản lược nhưng ấn tượng. Cảnh tuy không được chú trọng nhiều nhưng đủ để nắm được không gian của truyện. Và để phù hợp với bối cảnh phong kiến cổ đại, tác giả đã vận dụng bút pháp ước lệ tượng trưng khá nhiều trong việc mô tả người tả Phù Đồ. Dù có đôi lúc mình cảm nhận là ước lệ hơi lố, nhưng biết sao được, bút pháp ước lệ thì phải vậy thôi. Ngoài ra “Bất tiếu Phù Đồ” còn có yếu tố “nữ phẫn nam trang” hết sức, ờm, vững chắc. Thứ nhất, ngoại trừ bạn đọc biết thân phận của Mặc Phi – Phù Đồ và được nhắc đi nhắc lại trong truyện thì mãi đến gần cuối vấn đề giới tính thật mới lộ tẩy, mà chỉ ít cực ít nhân vật biết. Thứ hai có quá nhiều nam tử mê đắm phong thái và nhan sắc của nữ chính mà mạnh dạn bày tỏ tình cảm dù không mảy may nghi ngờ giới tính của Phù Đồ. Thứ ba, thời đại được mô tả là “thích là quất bất chấp giới tính”, quả là phóng khoáng. Và còn một số yếu tố nữa đã làm mình không tránh khỏi cảm giác đây là sự hòa trộn của ngôn tình và đam mĩ. Cho nên phải nói “Bất tiếu Phù Đồ” lược đi việc “người đọc biết tất” thì rất có phong thái của đam mĩ nha. Về nhân vật, nói đến tuyến nhân vật chính là Mặc Phi Phù Đồ và Vu Việt thì hai nhân vật này được tác giả xây dựng khá thành công. Đặc biệt là nhân vật chính Mặc Phi, Mặc Phi hay còn được biết là Phù Đồ là một cô gái thời hiện đại, theo ngành khảo cổ, trong một lần đi khảo cô thì xuyên không đến cổ đại. Phải nói rằng tác giả khá thông minh trong việc xây dựng thân thế thật sự của Mặc Phi để giảm bớt rất nhiều nghịch lí Một, vì Mặc Phi theo ngành khảo cổ học, quen thuộc với công việc khảo cổ vậy nên đã giải quyết được vấn đề khả năng sinh tồn và kiến thức. Hai, Mặc Phi là cô nhi, giảm bớt gánh nặng gia đình ở thế giới cũ. Ba, cũng chính vì là cô nhi nên người thầy nuôi dạy Mặc Phi đã giúp cô tích góp kiến thức cũng như rèn giũa tâm tính, tạo nên những nền tảng thiết yếu trong tính cách và phẩm chất của nữ chính. Người thầy như người cha có công dưỡng dục ấy đã góp một phần rất lớn vào việc làm nên một hình tượng Phù Đồ thông tuệ, thanh cao, lương thiện… Qua đó, có thể thấy quan niệm nhân sinh được lồng vào truyện hướng tới tấm lòng lương thiện, một ý chí mạnh mẽ và một tâm hồn cao cả mà đầy sức sống… Mặc Phi hay Phù Đồ đã rất nhiều lần nhấn mạnh mình là một con người hết sức bình thường, cũng đầy hỉ, nộ, ái, ố, mà quả thật là vậy. Song như vậy lại càng làm nhân vật thật hơn và đồng thời cũng đề cao được khát vọng sống, khát vọng hướng thiện của con người và khát vọng vượt qua gông cùm của trọng nam khinh nữ được tác giả gửi gắm qua nhân vật Mặc Phi. Nếu cái tên Mặc Phi đại diện cho thân phận thật sự của nữ chính, thì Phù Đồ, đã hơn là một nhân vật, chính là hình tượng. Như phản ứng của nhân vật Minh Hàn khi biết được sự thật “Thậm chí hắn còn chẳng có một chút biểu cảm kinh ngạc đối với thân phận nữ tử của Phù Đồ, đối với hắn mà nói, tài năng không liên quan gì tới giới tính”. Còn với nam chính Vu Việt tài trí, có, địa vị, có, tàn nhẫn, có, thâm tình, có. Song mình thật sự không ấn tượng nhiều về anh ta lắm, ngoại trừ tình yêu dành cho Phù Đồ. Không phải là Mặc Phi, mình dùng là Phù Đồ bởi tình yêu đó vượt qua cả giới tính. Vu Việt yêu Phù Đồ, bởi Phù Đồ là Phù Đồ. Nếu Mặc Phi là khẳng định cho giới tính thật, thân phận thật thì Phù Đồ chính là khẳng định cho tài năng và phẩm hạnh của một bậc hiền tài. Phải khẳng định, con người đúng của Vu Việt không hề thích đàn ông, không có khuynh hướng nam phong. Vu Việt yêu tài trí, yêu nhân cách và yêu cả diện mạo của Phù Đồ. Chỉ một lần Vu Việt hơi nghi ngờ giới tính của Phù Đồ nhưng hơn thế chắc hẳn không dưới ngàn lần Vu Việt thật sự cầu mong Phù Đồ là nữ, bởi khao khát hay đúng hơn là dục vọng độc chiếm Phù Đồ. Mình thấy, Vu Việt thật sự có một chút ám ảnh với Phù Đồ, không phải là yêu đến thâm tình mà là cái dục vọng đến tột cùng được chiếm lấy cả trái tim lẫn thể xác của Phù Đồ. Là đàn ông, bất chấp, là quân thân, bất chấp… khoảng cách có lớn đến mấy, hắn cũng quăng sau đầu, bất chấp mà thân cận với Phù Đồ. Đến khổ, mình đọc mà thấy ổng kiềm nén quá trời, ổng mà biết sớm Phù Đồ là nữ thì chỉ hận không thể ăn tuôi nuốt sống mẻ. Mình một mực ủng hộ quyết định che giấu giới tính của Mặc Phi, quyết định quá đúng đắn. Đến đây thì khá dài rồi, mình muốn nói thêm xíu về tuyến nhân vật phụ, một số người mình còn thích hơn cả nam chính. Đầu tiên phải kể đến là Trạm Nghệ, một oán linh, một vong hồn vì nợ tộc thù nhà mà phải chịu đày đọa nơi trần thế. Oán hận của Trạm Nghệ, giác ngộ của Trạm Nghệ, tài năng của Trạm Nghệ và tình cảm của Trạm Nghệ. Biết rằng trong rất nhiều nhân vật yêu Phù Đồ thì mình thích nhất tình cảm của Trạm Nghệ với Phù Đồ. Tình cảm ấy lướt nhẹ qua như môi hôn phảng phất của Trạm Nghệ khi từ biệt Phù Đồ, tình cảm ấy sâu đâm như chính vong linh của Trạm Nghệ phải tách làm đôi, một phần lưu lại với Phù Đồ. Siêu độ rồi nhưng không đi được, tình yêu ấy dù đã trả thù, dù đã giác ngộ, dù phải đi nhưng vẫn là, không đi được. Dù chỉ còn là một mảnh vong linh vẫn nguyện ý lưu lại bên Phù Đồ. Cách Trạm Nghệ ở bên như một người bạn, một thần hộ mệnh, không biết bao lần cứu Phù Đồ khỏi nguy nan… Mình thích tình cảm đó hơn là một Vu Việt chỉ muốn độc chiếm Phù Đồ. Tiếp theo là người thầy, tuy là nhân vật mờ nhạt, chính là nhân vật phụ của phụ nhưng vì sự ảnh hưởng to lớn và là đại diện cho ơn dưỡng dục nên mình rất thích. Còn có Cô Hạc, một tình yêu đứng sau, một tình yêu chỉ có thể ngưỡng vọng mà đầy bất lực. Nếu như Tê Túc còn ráng “giựt cô hồn” được một hai lần thì Cô Hạc chỉ có thể chạy theo sau Phù Đồ, một lòng mong muốn bảo hộ cho Phù Đồ. Hành trình tìm kiếm Phù Đồ sau khi tách nhau trong chiến loạn cũng như chính tình yêu của Cô Hạc, chỉ có thể dốc sức kiếm tìm, từ đầu đã biết là ngưỡng vọng cao vời, kết thúc lại chính là thấy đó, biết đó nhưng không có mảy may một cơ hội chiến đấu giành lấy người mình yêu. Ai bảo mẹ nam chánh là vương chi dị? Làm người ta không có lấy một bối phận để tranh đấu nữa. Tuy không có thân phận hiển hách như Vu Việt nhưng với mình Cô Hạc có đủ tư cách theo đuổi tình yêu đó. Khổ nỗi, cho đến về sau ngay cả một thân võ nghệ, khả năng duy nhất mà Cô Hạc có thể làm là bảo vệ Phù Đồ lại cũng hóa hư không khi mà Phù Đồ được vong linh Trạm Nghệ bảo hộ. Kết lại, “Bất tiếu Phù Đồ” cũng đáng để đọc. Dám cá ai lại không nghĩ đến một ngày được xuyên không, nhưng nếu xuyên không thì cũng nên xuyên cho đàng hoàng một tý, oanh oanh liệt liệt một chút. Nhưng mà nếu xuyên không thì tốt nhất nên tìm một hoang đảo rồi ở yên đó đi, đừng bon chen chuyện thiên hạ chỉ rước thêm mệt tượng một cô gái bị xuyên đến một thời đại loạn lạc nhiễu nhương. Cô ấy nên làm gì bây giờ? Đúng vậy, chính là nữ phẫn nam trang nữ giả nam để sinh tồn. Thời đại tranh giành quyền lực, các đế chế chính trị đều mưu lợi cá nhân, dân chúng chịu cảnh lầm than... Nữ chính không đa tài gì cả, chỉ giỏi đối nội mà thôi, nhưng đã trợ giúp vị vương giả tranh đoạt thiên hạ giữa quần hùng nổi dậy. Nhưng có thể nói phẫn nam làm mặt lạnh thì có thể coi là lãnh đạm, xa cách, thong dong, nhàn nhãNhưng thiếu nữ mặt than không cảm xúc đàm luận về yêu đương, cảm giác...thật là không nói nên lời. Thôi cứ xem "Phù Đồ" làm cách nào để phô bày tài năng bản thân, lần nữa khẳng định vị trí siêu phàm của nữ chính xuyên không nhé!

bất tiếu phù đồ audio