♟️ Truyện Năm Tháng Ngọt Ngào Của Anh Và Em

Năm năm bên nhau, tôi chìm trong hạnh phúc ngọt ngào với mối tình trong veo ấy. 18 tuổi, vào đại học, tôi mới bắt đầu biết đến thế giới của yêu đương trai gái dễ thương, ngọt ngào và vô cùng lãng mạn. Năm năm, anh và tôi vào ra Chợ Rẫy như cơm bữa, lắm lúc tôi Hôn lễ tráng lệ và lãng mạn của cặp đôi sau nhiều năm bên nhau. ADVERTISEMENT. Hai thiên thần nhỏ của hai người xuất hiện vô cùng đáng yêu. Dương Thước sinh năm 1983, là nam diễn viên nổi tiếng tại Trung Quốc. Anh tốt nghiệp Học viện Hý kịch Trung ương khoa năm 2002. Truyện Năm Tháng Ngọt Ngào Của Anh Và Em - Chương 1. Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Truyện Hot; Truyện Full; Tiên Hiệp Hay; Kiếm Hiệp Hay; Năm Tháng Ngọt Ngào Của Anh Và Em Chương 1. Chương trước Chương tiếp . Một ngày, một tuần, một tháng, một năm, rồi trăm năm. Chúng mình vẫn cứ tay đan tay như vậy này anh nhỉ. Chúc đáng nhớ tròn 1 tháng chúng ta yêu nhau. 2. Từ bây giờ anh đang thức cho 12h nhân thời cơ kỉ niệm 1 tháng yêu nhau để nhắn mang đến em với nói rằng: Cảm ơn em đã đến bên anh, anh yêu thương em các nhiều lắm. 3. Cú sốc ở tuổi 17. Vào một ngày u ám của năm 2016, Fiorentina bất ngờ thông báo với Zaniolo rằng anh không còn nằm trong kế hoạch của họ, và buộc phải tìm kiếm một đội bóng khác để tiếp tục tập luyện. Điều đó làm cho cả thế giới trong anh như sụp đổ, khiến anh - Anh biết gì mà đóng góp, ngoài cái chuyện Thanksgiving Canada rơi vào thứ Hai của tuần lễ thứ hai, tháng Mười, và năm nay là ngày 10 tháng Mười. - Cái đó xưa rồi, em muốn những mẩu chuyện để tỏ lòng biết ơn xứ lạnh tình nồng này. Review Truyện Quả Ngọt Năm Tháng Tác Giả Mạch Ngôn Xuyên. Mình rất có cảm tình với Mạch Ngôn Xuyên kể từ Tiến về phía nhau. Motif quen thuộc, nhân vật quen thuộc thường thấy khắp nơi nhưng cách xây dựng nhân vật làm mình thấy rất dễ chịu. Bộ Quả Ngọt Năm Tháng này Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây Tháng ngày ước hẹn Ngoảnh lại hóa tro tàn Cho Anh Nhìn Về Em Phù thế phù thành Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức Tháng ngày ước hẹn Tân Di Ổ là bút danh của nữ nhà văn Trung Quốc với tên thật là Tưởng Xuân Linh. Truyện Edit khi gia dong gap nang gat quyen 1 chuong 130 dinh luc qua kem roi chang trai với tổng số 122802 truyện liên quan. Kho truyện Edit khi gia dong gap nang gat quyen 1 chuong 130 dinh luc qua kem roi chang trai tổng hợp hay nhất - Page 1 Đam mỹ, trùng sinh, hào môn, niên thượng, ngọt sủng, 1x1, HE LL0Q. Edit Ngân Nhi​ Hạ Chi Tuyển đi thi đấu bên ngoài, nhà trường liên tục nhận được tin vui về các giải thưởng mà cậu đã giành được. Trong cuộc thi Olympic Vật Lý quốc tế, Hạ Chi Tuyển đã bộc lộ hết khả năng của mình để đấu lại với những tuyển thủ trên toàn thế giới, đạt được giải nhất lý thuyết, giải nhất thí nghiệm, giành hạng nhất chung cuộc, trở thành tuyển thủ được chú ý nhất trong cuộc thi năm nay. Nhà trường đã dán ảnh đoạt giải của cậu lên bảng vàng danh dự, ngoài sân trường và cổng chính cũng được treo đầy băng rôn cổ vũ tuyên truyền. Toàn bộ trường học lại được một lần ngả mũ thán phục học thần Hạ Chi Tuyển. Cố Tư Ức đi lại trong sân trường, ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy cái tên Hạ Chi Tuyển, thỉnh thoảng lại nghe thấy những người bên cạnh mình bàn luận về anh. Mặc dù rất ít xuất hiện ở trường, nhưng anh vẫn là một ngôi sao trong mắt mọi người,cô cũng vì thế mà có tinh thần học tập hơn, lúc nào cũng có động lực ngồi học màkhông cần ai thúc giục. Thời tiết dần nóng lên, đã gần tới sinh nhật tháng năm rồi mà Hạ Chi Tuyển vẫn chưa về nước, Cố Tư Ức không muốn làm đảo lộn kế hoạch của anh nên cũng không hỏi han gì. cô đã dùng tiền tiết kiệm của mình để mua cho anh một đôi giày thể thao hiệu Air Jordan, định khi nào anh về sẽ tặng cho anh, hi vọng anh sẽ dùng đôi giày cô tặng đểđi khắp nơi trên thế giới. Sinh nhật năm nay không rơi vào ngày nghỉ nên Cố Tư Ức không cho bố mẹ tới, cô chỉ mời mấy người bạn thân đi ăn một bữa sau khi tan học. Vừa hết tiết, Trịnh Bồi Bồi liền hào hứng đến tìm Cố Tư Ức. Trương Nhân ngồi đằng trước đang xem lại bài nên chưa đi, Cố Tư Ức hỏi “Hôm nay là sinh nhật mình, mình mời các bạn đi ăn, cậu có muốn đi chung với bọn mìnhkhông?” Trương Nhân ngạc nhiên “Mình không biết là sinh nhật cậu, chưa chuẩn bị quà gì cả…” “không sao, đi với nhau là vui rồi.” Cố Tư Ức rất nhiệt tình. Sau khi ba cô bạn thân đều chọn ban Xã hội, trong lớp Cố Tư Ức chẳng quen với ai, mà vừa hay Trương Nhân lại ngồi ngay trước cô nên cả hai đã thân nhau hơn trước. Dưới sự nhiệt tình của Cố Tư Ức, Trương Nhân liền đi cùng với cả hội. Cố Tư Ức đã đặt một phòng riêng trong một nhà hàng, Cố Trí Viễn đã đặc biệt gửi chocô một khoản tiền lớn để chi trả cho sinh nhật, bảo cô hãy chơi thật vui với các bạn. Trong bữa tiệc mọi người cười cười nói nói, Trịnh Bồi Bồi đột nhiên nói “Năm ngoái vừa mới hứa là cả bọn hàng năm sẽ đoàn tụ vào ngày này, bây giờ mới năm thứ hai thôi đã không có học thần…” Lục Gia Diệp “Khiếp, cái gì mà không có chứ, nghe xui xẻo quá…” Cố Tư Ức dở khóc dở cười nói “anh ấy bận mà, đây là tình huống đặc biệt, có thể thông cảm được.” Các món ăn ngon lần lượt được mang lên, cửa phòng được mở rộng ra, nhân viên phục vụ nói “Bánh ngọt các bạn đặt đã có rồi ạ.” Cố Tư Ức “Em có đặt bánh đâu ạ.” Lục Gia Diệp cười nói “Bọn tôi đặt cho cậu đấy! một cái bánh gato siêu to siêu đẹp luôn!” nói xong liền vỗ tay một cái “Đẩy vào đi.” một cái bánh gato rất to và nhiều tầng được đẩy vào, những người bên trong phòng hoan hô ầm ĩ, vỗ tay nhiệt liệt. Cố Tư Ức không nhịn được mà bật cười, bánh kem rất đẹp, nhưng người đẩy bánh kem vào càng đẹp hơn! Trịnh Bồi Bồi cười nói “Tôi phải khen học thần đấy! Cứ tưởng là cậu ấy không về chứ!rõ ràng là sinh nhật của cả hai người mà, để má lúm nhỏ trải qua một mình thì cô đơn lắm!” Lục Gia Diệp nói “Ai cần cậu lo? Sinh nhật má lúm mà cậu nghĩ A Tuyển sẽ không về chắc? Kể cả là đang ở Bắc Cực thì cậu ấy cũng vội vàng trở về ý chứ!” Hạ Chi Tuyển không nói cho Cố Tư Ức là mình về nước, chuyện này mấy người anh em đều biết cả. không ai nói gì là để tạo bất ngờ trong ngày sinh nhật cho cô. Hạ Chi Tuyển mặc một bộ vest đen được cắt may rất vừa người, vừa mới lên bục nhận giải thưởng xong thì đã lao đến sân bay để về nước. Bước vào tuổi 18, nhìn cậu cao hơn một chút, các đường nét trên gương mặt cũng càng thêm rõ ràng, bớt đi một chút vẻ non nớt của thiếu niên, thêm vào đó là sựchững chạc và tuấn tú của người trưởng thành. Hơn nữa cậu còn mặc tây trang đứng cạnh những cậu bạn đang mặc quần áo rộng rãi thoải mái, nhìn càng chín chắn già dặn hơn, vô cùng quyến rũ. không chỉ Cố Tư Ức mà mấy cô gái đều bị vẻ đẹp trai của cậu làm cho mặt đỏ tim đập. Hạ Chi Tuyển cầm một hộp quà đưa cho Cố Tư Ức “Chúc mừng sinh nhật em.” “Uầy, mau cho bọn mình xem đi, xem học thần tặng cậu cái gì nào!” Trịnh Bồi Bồi tò mò nói. Hướng Lê và Trương Hân Dịch cũng nhao nhao lên theo “Mình cũng muốn xem mình cũng muốn xem! Cho bọn mình xem đi mà!” Lục Gia Diệp “Con gái các cậu nói chuyện lòng vòng quá, không giống con trai bọn tôi, làm việc là cứ phải nhanh gọn dứt khoát! Má lúm nhỏ, để tôi giúp cậu bóc quà nhé!” “Cảm ơn cậu, để mình tự làm…” Cố Tư Ức ngọt ngào mỉm cười, lộ ra hai má lúm đồng tiền. Trong sự chờ mong của mọi người, cô mở hộp quà ra. Đập vào mắt là ánh vàng rực rỡ, cực kỳ cuốn hút. “Wow ~~~” Ai nhìn xong cũng phải hô lên. Bên trong chiếc hộp là một đống huy chương làm bằng vàng nguyên chất. Cố Tư Ức cầm một chiếc lên xem, bên trên có khắc mấy chữ tiếng anh tên của giải thưởng. Trịnh Bồi Bồi sợ hãi kêu lên “Trời má ơi, độ lãng mạn của học thần…Dân thường như bọn tôi không thể nào theo được!” Hướng Lê và Trương Hân Dịch cũng nhìn món quà với ánh mắt cực kỳ ngưỡng mộ. Lục Gia Diệp chậc lưỡi “Tôi chưa được sờ vào huy chương vàng bao giờ, cho tôi sờ chút coi ~ Xem có khác gì vàng trong nhà tôi không nào.” Cố Tư Ức cười nói “Đồ quý độc nhất vô nhị, chỉ cho ngắm chứ không cho động tay vào nha.” Trong lòng cô đang cực kỳ vui sướng, không ngờ anh lại bất ngờ xuất hiện ở đây, càngkhông ngờ là anh lại đem hết số huy chương đã giành được trong các cuộc thi suốt gần một năm nay để tặng cho cô. cô rất xúc động, hai mắt đã long lanh nước, sợ mất thể diện nên phải cố gắng kìm nén tâm trạng lại. Bên dưới cái hộp là một cái khăn của Hermes, Hạ Chi Tuyển lấy ra rồi thắt lên túi xách của Cố Tư Ức, chiếc túi màu đỏ được trang trí thêm bằng một chiếc khăn lụa, nhìn rất đẹp và bắt mắt. Trịnh Bồi Bồi lại một lần nữa phải thốt lên “Wow, đẹp quá!! Mắt thẩm mỹ của học thần tốt thật!” Trương Nhân ngồi nhìn hình ảnh ngọt ngào trước mắt, trong lòng có một thứ cảm xúckhông thể nói được thành lời. Ban đầu khi bố chuyển lớp cho cô, ông có nói rằng Hạ Chi Tuyển là một cậu con trai rất được, sau này sẽ trở thành chồng của cô. cô vừa ngượng ngùng vừa mộng mơ, chuyển đến học cùng lớp với cậu. Sau đó cô mới biết, mọi chuyện không hề giống với những gì mà người nhà cô đangnghĩ. Cậu ấy đã có người con gái mà mình thương, cậu ấy đối xử với cô ấy rất tốt, ngay đếnmột người ngoài cuộc như cô nhìn vào cũng có thể cảm nhận được tình yêu của hai người. Bây giờ cậu ấy và Cố Tư Ức đang tốt đẹp như vậy, nếu tương lai mà trở thành chồng của cô… Khi đó liệu cậu ấy sẽ đặt cô ở vị trí nào đây? Mà một người đàn ông không quyết đoán, phản bội tình cảm như vậy, có đúng là người mà cô thích hay không? Chắc chắn là không, Hạ Chi Tuyển là một người con trai rất tuyệt vời, cậu ấy sẽ khôngbao giờ phạm sai lầm, bao gồm cả chuyện tình cảm. Sau khi nhìn rõ được hiện thực, Trương Nhân liền bước ra khỏi mộng đẹp, quyết định sau này sẽ không nghĩ ngợi gì nữa. Người nhà cô cho dù có nói gì thì cô cũng sẽ khôngđể tâm. Người cô thích là Hạ Chi Tuyển lúc nào cũng tỏa sáng rực rỡ, cũng là chàng trai trong mộng của rất nhiều cô gái. Mà giấc mộng ấy, cứ giấu nó dưới đáy lòng là được rồi. cô thà coi cậu là trăng sáng, cao quý mà xa xôi, còn hơn biến cậu thành bùn đất, bị vấy bẩn bởi những lợi ích, vì gia tộc mà phạm sai lầm. Bữa tiệc sinh nhật này vì có thêm Hạ Chi Tuyển mà trở nên náo nhiệt đông đủ hơn hẳn. Ăn xong, Hạ Chi Tuyển gọi xe đưa những người khác về trường, còn mình thì đi dạo cùng Cố Tư Ức. Cố Tư Ức đi tới chỗ công viên thì bỗng cảm thấy khá quen thuộc. đi thêm một chút thì mới nhận ra đây chính là nơi mà Hạ Chi Tuyển đã dẫn cô đi vào ngày cuối cùng của đại hội thể thao hơn một năm trước. Hai người đã đứng đây vừa đợi xe vừa ăn kẹo hồ lô, anh còn bất ngờ ôm cô rồi tỏ tình nữa… Chuyện cũ tự dưng ùa về, làm cho Cố Tư Ức xấu hổ đỏ mặt. Hạ Chi Tuyển nắm tay cô bước đi chậm rãi, Cố Tư Ức ngẩng lên nhìn anh, giơ tay lên đo chiều cao, nói “Hình như anh lại cao lên rồi.” Trước anh chỉ cao hơn cô một đoạn, giờ lại lên được một đoạn nữa rồi. Hạ Chi Tuyển nói “Hình như thế, anh mới đo cách đây không lâu, 1m86.” Cố Tư Ức “Sao em lại không cao lên tí nào nữa nhỉ, vẫn 1m70.” cô bước lên bậc xi măng, tạm thời cao hơn Hạ Chi Tuyển một chút, cười tủm tỉm nói “Cuối cùng cũng cảm nhận được cảm giác cao hơn anh là như thế nào rồi.” Hạ Chi Tuyển nhìn cô cười, đưa tay ra với cô, hai người nắm chặt tay nhau, tiếp tục đivề phía trước. Tới cuối đường, Hạ Chi Tuyển mới ôm cô xuống bậc. Lúc đặt cô xuống, hai tay cậu vẫn không buông ra, cúi đầu áp trán mình vào trán cô, dùng tông giọng đủ cho hai người nghe thấy, nói “Nhớ anh không?” Cố Tư Ức nhìn gương mặt gần trong gang tấc, trong lòng chua xót, khẽ gật đầu. Rất nhớ, thật sự rất nhớ anh… Năm lớp mười ở gần nhau từ sáng đến chiều, mỗi ngày đi vào lớp đều cảm thấy rất vui vẻ, vì biết trong lớp có anh. Khi gặp bài tập khó, cô chỉ cần quay người là có thể hỏianh rồi, ngồi trong lớp quay sang nhìn nhau cười một cái thôi cũng có thể khiến cô vui sướng vô cùng. Từ sau khi được ngồi cùng bàn, thỉnh thoảng anh lại yên lặng nắm taycô, vừa ngọt ngào lại vừa kích thích. Nhưng lên lớp mười một, hai người rất hiếm khi gặp nhau, muốn nhìn nhau một cái thôi cũng rất khó, lần cuối cả hai gặp nhau chính là vào 30 Tết… Hạ Chi Tuyển ôm cô, ghé vào tai cô trêu chọc “Nhớ anh như thế thì có còn muốn chia tay nữa không?” Cố Tư Ức rầu rĩ nắm lấy áo anh, không lên tiếng. Chia tay gì chứ…anh tới tìm cô, cô liền vui vẻ cả ngày, anh ôm cô hôn cô, cô cũngkhông hề có sức chống cự. Hai người chẳng có vẻ gì là đang chia tay cả, chẳng qua là chuyển thành yêu xa thôi, lúc gặp nhau cũng phải tránh tai mắt của người khác. Hạ Chi Tuyển thấy cô đang xấu hổ, không nhịn được mà ghé vào hôn lên má cô. Cố Tư Ức rất ngượng, nửa muốn kháng cự nửa không. Hạ Chi Tuyển cắn nhẹ tai cô, nói “Cả đời này em cũng đừng hòng nói chia tay vớianh.” “…” Nghe anh bá đạo tuyên bố, cô liền đỏ mặt tới tận mang tai. trên đường về, đột nhiên Cố Tư Ức nghĩ tới một chuyện, hỏi “Nghe nói anh được tuyển vào một trường có tiếng rồi, còn có rất nhiều trường tốt ở nước ngoài muốn nhận anh đúng không?” “Ừ.” Hạ Chi Tuyển gật đầu. “Thế anh có thi tốt nghiệp nữa không?” Hôm nay là 23 tháng 5, nửa tháng sau là thi cao khảo rồi. “Có.” Nhà trường vẫn hi vọng cậu sẽ tham gia, vì nếu cậu dự thi thì trường trung học Long Hưng sẽ có thủ khoa khối Khoa học Tự nhiên. Cậu mà không tham gia thì danh hiệu này rất có thể sẽ bị các học sinh khá giỏi của trường khác cướp mất, những trường có thủ khoa thi đại học sẽ tạo được một sức ảnh hưởng rất lớn, nâng cao danh tiếng của nhà trường. Mà trước khi đồng ý tham gia thi cao khảo, cậu cũng đã nói ra điều kiện của mình. Cố Tư Ức sắp lên lớp 12, cậu biết cô học Toán khá kém, mà thầy giáo Toán Lý Minh Khải lại khá thân thiết với cậu, cho nên đã hứa với cậu là sẽ để ý đến Cố Tư Ức nhiều hơn. Tấm lòng của Hạ Chi Tuyển cô không hề hay biết, trong lòng cô chỉ đang lo lắng mộtvấn đề. Nghĩ ngợi một lúc, cô hỏi “anh có đi du học không?” Hạ Chi Tuyển xoa đầu cô, trao cho cô một viên thuốc an thần “không đi.” cô thở phào nhẹ nhõm, nếu anh mà đi du học, vào một trường đại học danh tiếng thế giới thì cô thật sự không theo nổi. “Thế anh định sẽ học trường gì?” Cố Tư Ức hỏi tiếp. “Đến lúc đó rồi tính.” Cậu vẫn chưa có đáp án chắc chắn. Dưới cái nóng của mùa hè tháng sáu, kỳ thi cao khảo mỗi năm một lần cuối cùng cũng tới. Các học sinh lớp 10 và lớp 11 được nghỉ học, học sinh lớp 12 thì chính thức được trải nghiệm thử thách lớn đầu tiên của cuộc đời. Tất cả mọi người đều rất yên tâm về Hạ Chi Tuyển, vì lần nào biểu hiện của cậu cũng tốt không chê vào đâu được, chưa bao giờ làm cho người ta phải thất vọng. Các thầy cô giáo, gia đình và bạn bè đều rất mong chờ cậu sẽ một lần nữa ghi thêm được cho mình một dấu ấn đặc sắc trong lý lịch cuộc đời. Cố Tư Ức thì không yêu cầu anh phải thi như thế nào, cũng không mong đợi vào kết quả. Cái mà cô quan tâm hơn cả chính là việc cả năm lớp 12 anh chỉ toàn đi dự thi các cuộc thi lớn nhỏ, liệu có kịp làm quen với kỳ thi hay không? Liệu có bị áp lực dưới sựtrông mong của mọi người hay không? Mọi người ai cũng đang hưởng thụ ngày nghỉ, Cố Tư Ức ngoài miệng thì nói sẽ về nhà, từ chối lời mời đi chơi của nhóm Trịnh Bồi Bồi, nhưng thực ra là cô đã thuê phòng khách sạn để ở đây cổ vũ Hạ Chi Tuyển. Địa điểm thi của Hạ Chi Tuyển là ở trường Nhất Trung, kỳ thi bắt đầu chưa bao lâu, côđang ở bên ngoài trường thi chờ đợi giống như các vị phụ huynh. cô đội mũ lưỡi trai và đeo kính râm, vóc dáng cao gầy, yểu điệu duyên dáng, khiến cho rất nhiều người đi qua chú ý. Các vị phụ huynh thì tụ tập với nhau nói chuyện phiếm, cô thì đứng dưới bóng cây chơi game giết thời gian. Thời gian thi kết thúc, cổng trường mở ra, dòng người bắt đầu ùa ra bên ngoài. Cố Tư Ức chọn một chỗ đứng cao để nhìn được bao quát đám đông, sợ mình để lỡ mất anh nên còn tháo cả kính xuống. May là Hạ Chi Tuyển rất cao, lại đẹp trai nữa, cho dù có thiên quân vạn mã, chỗ nàoanh đứng thì nơi đó liền trở nên rất nổi bật, hoàn toàn khác biệt với những người khác. Cố Tư Ức lại đeo kính vào, lặng lẽ đi tới phía sau Hạ Chi Tuyển, bất ngờ vỗ một cái lên vai anh. Vốn muốn làm cho anh giật mình, nào ngờ anh lại vững như núi Thái Sơn, hờ hững quay đầu lại. Đón nhận gương mặt xinh đẹp của cô gái nhỏ, trong mắt anh hiện rõ sự vui mừng, lập tức hỏi “Sao em lại ở đây? không về nhà sao?” Cố Tư Ức cười nói “Em nói với bố mẹ là muốn ở đây cổ vũ anh thi tốt nghiệp, bố mẹđã đặt phòng khách sạn cho em rồi.” Mặc dù cô đang đeo kính râm, che đi đôi mắt xinh đẹp, nhưng cặp má lúm đồng tiền đáng yêu kia thì vẫn ngọt ngào như những món ngon ngày hè vậy. Hạ Chi Tuyển cong môi cười, ánh mắt lộ rõ sự dịu dàng và thỏa mãn. “Em đã tra cứu mấy quán ăn ngon đảm bảo vệ sinh và khách sạn để nghỉ trưa xung quanh khu vực này rồi đó.” Cố Tư Ức có chút kiêu ngạo nói. “Ừ.” Hạ Chi Tuyển đáp, tươi cười đi theo cô. Các đồng đội cùng nhau tham gia những kỳ thi ở nước ngoài với Hạ Chi Tuyển thậttiếc khi không được chiêm ngưỡng nụ cười lúc này của cậu, cả bọn còn thì thầm với nhau là tại sao Hạ Chi Tuyển lúc nào cũng lầm lì ít nói như vậy, chưa thấy cậu ấy cười bao giờ, cuối cùng cả bọn tổng kết là thiên tài thường như thế, lạnh lùng và nghiêm túc. Bọn họ không biết rằng, cậu cũng biết cười. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của cô gái nhỏ, trong lòng cậu lại tràn ngập sự ấm áp và yêu thương, sẽ không kìm được mà cười theo. Từ sau khi cô xuất hiện, cậu giống như được bù đắp lại những nụ cười trong suốt mười mấy năm trước vậy. Kết thúc buổi thi chiều, Hạ Chi Tuyển sợ Cố Tư Ức ở khách sạn một mình sẽ buồn chán, nên đã nói với người nhà là thầy giáo tạm thời mở lớp học thêm buổi tối, học xong cậu sẽ về. Hai người ngồi trong quán cà phê chơi game, Cố Tư Ức lo lắng hỏi “anh không cần ôn bài à?” Hạ Chi Tuyển hỏi ngược lại cô “Em nghĩ sao?” “…” Được rồi, cô không nên coi thường học thần như thế, học tra như cô mới hay có kiểu nước tới chân mới nhảy. Kỳ thi tốt nghiệp kéo dài hai ngày đã kết thúc, toàn thể các học sinh lớp 12 chính thức được thả tự do. Lúc các học sinh lớp 10 và lớp 11 quay trở lại trường học thì các học sinh lớp 12 lạiđang thu dọn đồ đạc để ra khỏi trường, khắp nơi đều là giấy tờ sách vở bị xé nát, trong ký túc xá tràn ngập những tiếng hoan hô vui sướng, trường học cũng chỉ tăng cường cách âm chứ không hề ngăn cấm hành vi này. Cố Tư Ức và mấy cô bạn thân ở trong phòng ngủ, nghe tiếng hò hét thỉnh thoảng lại vang lên từ tầng trên, Trịnh Bồi Bồi nói “Mình không buồn đâu, thật đấy, một năm nữa thôi, một năm nữa thôi là đến lượt bọn mình được giải phóng rồi.” Cố Tư Ức nói “Mình thì lại mong có thêm hai năm nữa, thời gian càng nhiều thì càng học được nhiều hơn, đi thi tốt nghiệp cũng sẽ rất tự tin.” “Trời ạ, thành tích của cậu cũng đâu có tệ, ở trong top 100 rồi còn gì.” Cố Tư Ức cực kỳ có khí phách mà nói “Mình muốn thi đỗ Thanh Hoa Bắc Đại cơ!” Ba cô bạn đồng loạt giơ ngón cái lên với cô. Khối 12 đã ra trường, khối 11 thì phải đối mặt với kỳ thi cuối kỳ. Cố Tư Ức đã nỗ lực học tập ngày đêm, cô hào hứng xoa tay, cầm bút bắt đầu làm bài. Hai ngày sau khi thi xong, thành tích được công bố, cô đã thành công tiến vào được top 50. Còn một năm lớp 12, Cố Tư Ức thầm nghĩ, còn rất nhiều thời gian và không gian để cho cô tiến bộ hơn nữa. Kết thúc kỳ thi tốt nghiệp, Hạ Chi Tuyển có rất nhiều hạng mục trao đổi sinh viên quốc tế nên tần suất ra nước ngoài còn nhiều hơn so với đợt trước. Cố Tư Ức về nhà nghỉ hè, không hề buông lỏng bản thân, ngày nào cũng giành thời gian ra để học. Sau khi hai người nói chuyện rõ ràng với nhau, Hạ Chi Tuyển chẳng còn kiêng kỵ gì nữa, mỗi ngày đều sẽ bớt chút thời gian để chat video với cô, thuận tiện giảng cho cônhững bài khó. Ở nước ngoài rất tự do, cho dù có về nước đi nữa thì bố mẹ cũng không thể theo dõi cậu mọi lúc mọi nơi được, Cố Tư Ức thì càng không phải nói, bố mẹ cô đã mặc kệ chuyện của cô với Hạ Chi Tuyển rồi, chỉ cần nhà họ Hạ không nhắc đến là được. một ngày, Trịnh Bồi Bồi gọi cho Cố Tư Ức, thông báo một tin giật gân “Tô Hàn đangtham gia một show truyền hình đấy!” “Gì cơ?” Cố Tư Ức ngẩn người. “Là show Nhà sản xuất thần tượng’ sắp chiếu đấy, cậu ấy tham gia vòng audition và được chọn, bây giờ đang được đào tạo huấn luyện cùng với một nhóm thực tập sinh đấy.” “Wow…” Cố Tư Ức kinh ngạc, tuy ngưỡng mộ nhưng cũng lo lắng hỏi “Sắp lên lớp 12 rồi, gia đình cậu ấy đồng ý sao?” “không nghe thấy cậu ấy nói gì về phản ứng của người thân, mình đoán là cậu ấy chưanói cho người nhà biết.” Trịnh Bồi Bồi nói, “Cũng mười bảy mười tám tuổi rồi, có thể tự quyết định được rồi.” “Ừ.” Đến ngày chương trình phát sóng, Cố Tư Ức và Trịnh Bồi Bồi đều mở TV lên xem, vừa xem vừa bàn luận với nhau. Các thí sinh từ khắp các tỉnh thành của Trung Quốc, thậm chí cả nước ngoài, khoảng mấy trăm nam sinh tham gia tuyển chọn, vòng thứ nhất có 100 người được đi tiếp. Điểm chung của họ là đều còn rất trẻ, người lớn tuổi nhất cũng không quá 25, phổ biến hơn cả là độ tuổi từ 18 đến 22. Lúc Tô Hàn lên sân khấu, Trịnh Bồi Bồi hét chói tai, qua cái điện thoại nhưng cũng khiến Cố Tư Ức suýt thủng màng nhĩ. “Đẹp trai quá đẹp trai quáaa!!! Tô Hàn của mình đẹp trai quá đi aaaaa!!” Cố Tư Ức gật đầu nói “Giá trị nhan sắc cùng thực lực đều siêu cấp vô địch luôn!” “Ha ha ha ha… Mình thích mắt nhìn người của cậu rồi đó!” Trịnh Bồi Bồi cười muốn rớt cái đầu luôn. Chương trình sau khi phát sóng đã thu về tỷ suất người xem kỷ lục. Có rất nhiều thực tập sinh gây được chú ý của cư dân mạng, một trong số đó chính là Tô Hàn. Học sinh trung học 17 tuổi, cao một mét tám, ngũ quan anh tuấn, làn da trắng trẻo nhẵn nhụi không tỳ vết, kèm theo ánh mắt đào hoa dịu dàng mê hoặc lòng người. Cậu thường yên lặng đứng một chỗ, không cười đùa như những thí sinh khác, thỉnh thoảng cười lên lại mang theo chút ngại ngùng. Lúc cậu ca hát nhảy múa, cơ thể hoàn toàn giải phóng, mị lực tỏa ra cực mạnh. Mấy huấn luyện viên quan sát đều khen Tô Hàn không dứt miệng, cậu cũng đã nhận về lượt vote cao nhất của khán giả để được thăng cấp. Sau một đêm, fancam biểu diễn trên sân khấu của cậu đã được phát đi liên tục, rất nhiều người đã biết đến cái tên Tô Hàn. Từ đó cứ đến thứ sáu hàng tuần là Trịnh Bồi Bồi sẽ gọi Cố Tư Ức xem cùng, đây cũng coi như là thời gian thư giãn cố định của Cố Tư Ức. Trịnh Bồi Bồi còn lập cả nhóm riêng để hô hào bình chọn cho Tô Hàn, những người đầu tiên được cô nàng kéo vào nhóm là mấy người bạn thân. Dần dần, nhóm của cô ngày một lớn mạnh hơn, một đám fan cuồng ngày nào cũng nhiệt tình vote cho Tô Hàn. Cố Tư Ức muốn tập trung vào học nên không đủ tinh thần và sức lực để đu theo, vì biểu đạt sự ủng hộ của mình với Tô Hàn, trừ mỗi ngày bỏ phiếu một lần ra, cô cũng dùng tiền tiêu vặt bố mẹ đưa để đóng góp cho nhóm có kinh phí hoạt động. Tháng bảy, điểm thi tốt nghiệp trung học phổ thông được công bố. Hạ Chi Tuyển không phụ sự mong đợi của mọi người, đạt được số điểm gần như tuyệt đối, trở thành thủ khoa khối Khoa học Tự nhiên. Trường học lại một lần nữa kéo băng rôn khẩu hiệu khắp sân trường, truyền thông cũng tranh nhau tới phỏng vấn Hạ Chi Tuyển. Lúc công bố hình ảnh thủ khoa khối Khoa học Tự nhiên trên internet, cư dân mạng lại được một phen dậy sóng. Đẹp trai quá đi… Mùa hè năm nay, đẹp trai nhất chính là chàng trai này rồi! Cố Tư Ức nhìn những bình luận khen ngợi, trong lòng rất vui, đây là thủ khoa nhà tôi đó. Bố mẹ Cố sau khi nhìn thấy Cố Tư Ức cầm một đống huy chương vàng về bảo là quà sinh nhật, hai vợ chồng đã kinh ngạc lắm rồi, lần này xem xong điểm thi của Hạ Chi Tuyển, cả hai lại không kìm được mà khen ngợi thằng bé. Ban đầu họ cảm thấy con gái mình với Hạ Chi Tuyển ở bên nhau cũng chẳng có gì làkhông tốt, nhưng bây giờ họ lại phải suy nghĩ lại, con gái nhà mình liệu có xứng với cậu thiên tài này không đây? Lúc ăn cơm, nói đến Hạ Chi Tuyển, Cố Trí Viễn hỏi Cố Tư Ức “Thằng bé giỏi như vậy, con có thấy áp lực không?” Cố Tư Ức nghĩ một chút rồi lắc đầu. Hứa Giai Tuệ hỏi “Con không sợ hai đứa quá chênh lệch sẽ khiến con tự ti sao?” “Sao con phải tự ti chứ ạ? anh ấy giỏi giang như vậy mà lại thích con, chứng tỏ con cũng rất được mà! Con thấy mình cực kỳ tốt luôn! anh ấy giỏi bao nhiêu thì con cũng giỏi bấy nhiêu!” Gương mặt nhỏ nhắn của Cố Tư Ức không che giấu được sự kiêu ngạo. Cố Trí Viễn gật đầu “nói hay lắm, Tư Ức nhà chúng ta tuy không đủ thông minh nhưng tố chất tâm lý thì rất vững! Da mặt dày vô địch, rất xứng với thiên tài!” “Bố này…” Cố Tư Ức hờn dỗi trừng bố một cái. Hứa Giai Tuệ bật cười vì hai bố con, bà cũng gật đầu tán thành “Đúng đúng, trời sinhmột cặp.” Phía bên kia, sau nửa tháng, độ hot của Tô Hàn bay lên như diều gặp gió, Trịnh Bồi Bồi cũng càng ngày càng bận rộn với nhóm fan do mình quản lý. cô nàng đã không còn rảnh rang rủ Cố Tư Ức ngồi xem show với mình nữa, mà muốn dẫn cả hội fan đi xem trực tiếp luôn để cổ vũ cho Tô Hàn. Cố Tư Ức ngày ngày ủng hộ Tô Hàn nhưng vẫn không quên việc học, bạn trai cô là thủ khoa, nhất định sẽ học ở một trường tốt nhất, cô mà không chịu cố gắng học tập thìsau này lại phải yêu xa rồi. Tháng tám là thời gian các trường công bố danh sách trúng tuyển. Tất cả mọi người đều nghĩ là Hạ Chi Tuyển sẽ học Thanh Hoa hoặc Bắc Đại, nhưng đến khi trường học dán giấy trúng tuyển lên thì họ mới biết là cậu chọn học trường đại học hàng không vũ trụ XX. Cho đến tận lúc Hạ Chi Tuyển đưa giấy báo về nhà, Hạ Quảng Vũ mới biết chuyện này. Bầu không khí trong nhà ngay lập tức trở nên lạnh lẽo. Hạ Quảng Vũ hi vọng cậu sẽ học Thanh Hoa Bắc Đại để tương lai rộng mở, tốt nghiệp xong sẽ thi công chức. Vậy mà Hạ Chi Tuyển lại hoàn toàn làm trái với mong muốn của ông. Việc đã đến nước này, dù có là ai thì cũng không thể thay đổi được. Hạ Chi Tuyển chẳng hề để tâm đến phản ứng của bố mẹ, đến tháng chín, cậu bắt đầu rời nhà chuyển đến thành phố khác để học đại học. Edit Ngân Nhi​Cố Tư Ức đi ăn với Hạ Chi Tuyển rồi quay về phòng ngủ, các bạn cùng phòng lập tức kéo cô đến nói chuyện.“Buổi chiều cái anh đến tìm cậu là ai thế?”“Trời ơi, đẹp trai lắm ý!”“Công nhận là quá tuấn tú, mình sống đến tuổi này rồi, thế mà lần đầu tiên được nhìn thấy một nam sinh đẹp trai đến thế…”“Quả thật là đẹp trai đến mức làm cho người ta không thể kiềm chế nổi, cứ muốn nhìn mãi nhìn mãi, tiếc là anh ấy đi nhanh quá.”Cố Tư Ức nói “anh ấy là bạn trai của mình đấy, tên là Hạ Chi Tuyển, học năm hai trường bọn mình luôn, khoa Công trình Hàng không.”“Trời…” Ba cô bạn đồng loạt kêu lên.“Tư Ức à, cậu muốn làm cho người ta căm hận vì ghen tỵ đấy à?”“Bản thân đã xinh đẹp rồi, thế mà còn có bạn trai đẹp trai như thế nữa!”“đã thế lại còn học chung trường đại học! Đúng là trời sinh một cặp.”Cố Tư Ức ngượng ngùng mỉm cười, dáng vẻ rất ngọt ngào “anh ấy giỏi lắm, là thủ khoa thi tốt nghiệp đấy, thành tích học của mình cũng là do có anh ấy kèm cặp cho, năm cấp ba luôn dạy mình học.”Ba cô gái lại gào khóc kêu than.“Hu hu, sao lúc mình học cấp ba lại không có một người bạn trai như vậy chứ, toàn một mình thức đêm học thôi.”“Mẹ nó, mình cảm thấy thanh xuân của mình bị chó ăn rồi.”Cố Tư Ức cười nói “Trường chúng ta có rất nhiều nam sinh đẹp trai ưu tú mà, các cậu cố mà tận dụng triệt để bốn năm sinh viên đi.”Vương Thù cười ranh mãnh “Mình sẽ hướng mục tiêu tới các anh đẹp trai đây…”Sau khi tán gẫu một lúc, mối quan hệ của bốn người lại càng thêm thân tối nằm lên giường rồi mà vẫn còn nói chuyện trời Nam biển Bắc, cuối cùng chủ đề lại quay về các sinh viên nam trong lớp…Các cô gái hăng hái bình luận, Cố Tư Ức thì ngơ ngác, cô không có ấn tượng mấy về bọn họ, bao gồm cả cái anh lớp trưởng đại diện mà mấy cô bạn nói là rất đẹp khi ngủ, cô cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho Hạ Chi Tuyển “anh ngủ chưa?”anh nhắn lại rất nhanh “Vẫn chưa.”Ý trên Mặt Chữ “Sắp nửa đêm rồi, anh mau nghỉ ngơi đi.”X “Ừ.”Ý trên Mặt Chữ “Ngủ ngon ~”X “Ngủ ngon.”Chúc anh ngủ ngon xong, Cố Tư Ức lại mở Taobao ra xem, gõ từ khóa “Đau vai cổ”, sau đó nhìn thấy các loại miếng dán chuyên dụng, cô chọn ba loại đắt tiền nhất cho anh dùng thử xem có hiệu quả Chi Tuyển nằm trên giường kí túc xá, tâm trạng rất mâu ràng lúc ôm cô ngủ anh cảm thấy rất khổ sở, hưng phấn đến quá nửa đêm vẫn không ngủ không ngủ chung anh vẫn thấy khó chịu, dù sao thì ngủ với cô còn có thể hôn một cái ôm một cái coi như giải đầu lại hiện ra hình ảnh đẹp tuyệt trần đêm hôm đó, cùng với xúc cảm cực kỳ đòi mạng ở tay… anh lại bị kích động sau, các sinh viên năm nhất bắt đầu tập quân bạn cùng phòng cứ kêu than mãi, Cố Tư Ức phải an ủi “Nghe nói một số trường còn phải đi đến nơi khác để tập đấy, bọn mình được tập ngay tại trường là hạnh phúc lắm rồi.”“…Mình có thể không cần cái loại hạnh phúc này không?” Mấy cô gái thật sự không thể lạc quan được như Cố Tư nắng mặt trời sáng rực, mọi người đứng đổ mồ hôi dưới cái nóng, lớp trưởng đại diện Trương Tư Thành đi khi nói mấy câu với huấn luyện viên, hắn gọi Cố Tư Ức ra nói “Em đi theo anh đến phòng tài liệu.”Cố Tư Ức hỏi “Tại sao? Có chuyện gì ạ?”Trương Tư Thành gật đầu “Ừ, người hướng dẫn có dặn dò, trước tiên em cứ đi theo anh đã.”Thế là Cố Tư Ức phải đi theo người rời khỏi bãi tập, đi qua mấy tòa nhà, Trương Tư Thành dẫn cô tới một căn phòng làm việc không người, nói “Em phân loại đống hồ sơ tài liệu này giúp anh.”trên bàn chồng chất rất nhiều thứ, Cố Tư Ức nhìn mà đau cả thể đừng bắt cô làm mấy chuyện này được không? Vẫn còn chưa bầu ban cán sự mà, sao lại gọi cô chứ?“Chúng ta cùng nhau làm.” Trương Tư Thành cười nói, “Em không phải lo, hai tuần tới em có thể ở trong này từ từ làm, không cần tập quân sự.”Cố Tư Ức nhìn vị lớp trưởng đại diện này, chân thành hỏi “Có thể đổi người khác không ạ?”“…??” Trương Tư Thành sững sinh viên nữ không phải đều luôn muốn trốn tập quân sự hay sao? Cả ngày đứng phơi nắng, mệt muốn chết, tới đây ngồi quá rảnh rang còn gì, hắn vì muốn tốt cho cô nên mới tạo cho cô phúc lợi nhiên, cũng tranh thủ để tạo cơ hội gần gũi với cô Tư Ức nói “Em không muốn ở đây làm cái này, anh có thể hỏi các bạn khác trong lớp em xem có ai muốn làm được không?”Trương Tư Thành điều chỉnh lại suy nghĩ, nói “Sao em lại không muốn làm?”Cố Tư Ức rất thẳng thắn “Phiền lắm, em thà tập quân sự còn hơn.”Trương Tư Thành “…”“Được rồi, để anh hỏi người khác xem.” hắn cười không có quyền gì ép cô phải làm cả, nếu cô muốn đi thì đành để cô đi thôi.“Cảm ơn lớp trưởng.” cô lễ phép cúi đầu một cái rồi quay người Tư Thành ngẩn ngơ nhìn theo bóng lưng cô…Mấy cô bé xinh đẹp đều có cá tính như vậy sao?hắn sững sờ trong chốc lát, sau đó bước nhanh đuổi theo “Để anh đưa em đi.”Cố Tư Ức nói “không cần đâu ạ, anh còn nhiều việc phải làm, em không làm chậm trễ thời gian của anh đâu, em nhớ đường tới bãi tập mà.”Trương Tư Thành “…”Cố Tư Ức lại trở về sân tập, tham gia tập quân nghỉ giải lao, mấy cô gái nói chuyện phiếm với nhau, có người hỏi Cố Tư Ức “Lớp trưởng đại diện tìm cậu làm gì thế?”“Làm mấy việc lặt vặt thôi.” cô nhún vai đáp.“Thế sao cậu lại quay về rồi?”“Mình từ chối mà.”“Mình thì tình nguyện đi làm mấy việc vặt đấy, tập quân sự mệt lắm, hai tuần sau lại lột mất một tầng da.”“Thế cậu mau liên hệ với anh ấy đi.”Lúc mấy cô bạn tự đề cử mình, lớp trưởng đại diện Trương Tư Thành lại chậm chạp không trả lời, làm ngơ giả nhìn mấy tin nhắn gửi tới, cảm giác như nhận về hai lần tổn trưa, kết thúc tập luyện, Hạ Chi Tuyển ở gần bãi tập chờ Cố Tư Tư Ức và mấy cô bạn nhìn thấy anh từ đằng xa, cả bọn kêu lên “Tư Ức, bạn trai đẹp trai của cậu lại tới kìa!”“Hai người tình cảm thật đấy, kiểu như một ngày không gặp thôi là sẽ thấy bứt rứt ý.”Cố Tư Ức bị trêu nên hơi ngượng, cười nói “Mình đi trước đây, không ăn cơm cùng các cậu được rồi.”“đi đi đi đi, người đã có chủ đúng là không giống đám cẩu độc thân mà.”Cố Tư Ức đi tới trước mặt Hạ Chi Tuyển, anh cầm cốc sữa xoài bưởi lạnh mới mua, cắm ống hút vào rồi đưa cho Tư Ức hút mạnh một hơi, ngon đến nỗi muốn bay lên trời, hai mắt cô sáng rực nhìn anh “anh mua ở đâu thế? Ngon lắm!”“Bên ngoài trường có một quán được lắm.” anh biết là cô thích, mà quán kia lại không nhận ship đồ nên anh đã bắt xe đi mua cho vừa đứng xếp hàng vừa xem luận văn, trước đây anh luôn không hiểu vì sao người ta phải xếp hàng để mua đồ, nhưng bây giờ anh cam tâm tình nguyện làm mọi thứ vì cô, chỉ cần cô Tư Ức hạnh phúc uống đồ lạnh, Hạ Chi Tuyển lại lấy một gói khăn ướt trong túi, rút một tờ đưa cho Tư Ức cầm lấy lau cái trán đang không ngừng chảy mồ đến khi cô đỡ mệt rồi, Hạ Chi Tuyển mới nắm tay cô đi đến nhà Tư Ức một tay bị anh nắm, một tay cầm cốc sữa xoài bưởi lạnh uống ngon quanh có những sinh viên năm nhất đi qua, ai cũng quay đầu nhìn về phía họ, hâm mộ muốn khóc bạn trai này kiếm ở đâu vậy…Hai người cùng nhau ăn cơm trưa, hai cậu bạn cùng lớp Hạ Chi Tuyển cũng tới hóng hớt ngồi bên cạnh bọn hai nhiệt tình chào hỏi Cố Tư Ức, Cố Tư Ức cũng cười đáp Chi Tuyển ăn xong, một tay vắt lên lưng ghế của Cố Tư Ức, một tay lướt điện thoại đợi người kia đã quen với sự ít nói của Hạ Chi Tuyển, cho nên lại tích cực trò chuyện với Cố Tư mắt Hạ Chi Tuyển hờ hững quét qua hai cậu bạn, lại nhìn cặp má lúm tỏa sáng của Cố Tư Ức, bỗng cảm thấy hơi khó người kia dường như cũng cảm nhận được sự bực bội của người nào đó, cho nên phải chuyển chủ đề liên quan đến cậu bạn.“Tính cách Hạ Chi Tuyển chẳng có gì thú vị cả, sao lại theo đuổi được em thế?”“Đúng đấy, cậu ta thế mà lại có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy, tôi cũng muốn học tập.”Cố Tư Ức cười nói “Cái này hai anh không học tập được đâu.”“Tại sao?”“Vì anh ấy rất đẹp trai mà, không cần phải chủ động theo đuổi, chỉ cần nhìn mặt anh ấy thôi là em đã tự đổ rồi.”“…một nhát đâm vào tim.”“Xin lỗi vì đã quấy rầy.”Hạ Chi Tuyển liếc nhìn Cố Tư Ức, không cần phải theo đuổi? anh đã ra ám hiệu theo đuổi cô lâu như thế, nhẫn nhịn lâu vì cô như vậy, cuối cùng mới nếm được chút ngon ngọt. Nếu mà không theo đuổi, chỉ e là đến bây giờ cô vẫn còn luôn miệng gọi anh là anh Hạ, sau đó bị một đám con gái bám dính lấy lòng cô em nhóc này có cung phản xạ rất dài, không được thông minh cho lắm. Nhưng mà không sao cả, ai bảo anh thích cô chứ, cho nên cam tâm tình nguyện theo đuổi cô, chiều chuộng yêu thương cơm trưa xong, Hạ Chi Tuyển đưa cô về kí túc nghỉ dưới lầu, anh nói “Buổi tối anh dẫn em ra ngoài ăn nhé? Có một quán lẩu ngon lắm.”“Vâng ạ!” Cố Tư Ức nghe tới ăn uống là thích rồi, “Em gọi mấy bạn cùng phòng đi cùng được không? Ăn lẩu thì phải đông người một chút mới vui.”“Để chủ nhật hẵng mời đi.” Tạm thời anh không muốn chia sẻ thời gian ở bên cô với bất kỳ ai hết.“Được, em nghe lời anh.” cô hớn hở gật chiều các sinh viên lại tiếp tục tập quân sự, chương trình tập ở đại học nghiêm khắc hơn cấp ba, cho nên mệt mỏi hơn mà thể lực của Cố Tư Ức luôn rất tốt, đối phó với mấy cái này thì không có vấn đề giải lao, Cố Tư Ức thấy Thái Hiểu Nhiễm kéo bốn người cùng phòng các cô vào nhóm chat, trừ năm người ra thì còn có cả Trương Tư Hiểu Nhiễm “Các bạn yêu, tối nay mời phòng ngủ của các cậu đi ăn liên hoan nha ~”Lưu Sướng “Lớp trưởng phát phúc lợi kìa [Cười trộm] [Cười trộm].”Vương Thù “Mình còn đang nghĩ xem tối nay ăn gì, bây giờ đã giải quyết xong rồi [Xoay vòng].”Trương Vi Lan “đã đọc, cảm ơn nha.”Thái Hiểu Nhiễm “Ý trên Mặt Chữ”Cố Tư Ức “[Bĩu môi] Tối nay mình có kế hoạch rồi, làm sao bây giờ?”Thái Hiểu Nhiễm “Đợt này chúng mình đang lần lượt mời từng phòng đi ăn để xúc tiến tình cảm đoàn đội mà ~ Bạn Tư Ức à, cậu dời kế hoạch kia sang hôm khác đi, tích cực tham gia hoạt động tập thể được không?”Mấy cô bạn ngồi bên cạnh Cố Tư Ức quay sang hỏi cô “Cậu có kế hoạch gì vậy?”Cố Tư Ức “Bạn trai mình nói là tối dẫn mình ra ngoài ăn.”“Bạn trai thì còn nhiều dịp mà, lúc nào đi ăn với nhau chẳng được, bây giờ có cả lớp trưởng đại diện mời phòng chúng ta đi ăn thế này, cậu không đi mà được sao?”“Đúng đấy, cậu không đi chắc chắn là không được, với cả cũng có chuyện gì quan trọng lắm đâu, chỉ là đi ăn với bạn trai thôi mà.”“Có cần bọn mình nói chuyện với bạn trai cậu không? Nhất định anh ấy sẽ hiểu thôi.”Các bạn cùng phòng cứ nói hết câu này tới câu khác vào tai cô, Cố Tư Ức cũng thấy khó xử, đành gửi tin nhắn cho Hạ Chi chụp ảnh màn hình đoạn nói chuyện trong nhóm gửi cho anh, “Buổi tối mọi người rủ em đi ăn, làm sao bây giờ?”Hạ Chi Tuyển nhắn lại “Em đi đi, hòa đồng với tập thể, ngày mai anh lại dẫn em đi ăn sau.”Cố Tư Ức “[Tội nghiệp] [Tội nghiệp] Cảm ơn đại bảo bối nha!”Sau khi Cố Tư Ức nhắn tin vào nhóm chat, Thái Hiểu Nhiễm lập tức gửi tin nhắn riêng cho Trương Tư Thành “Nữ thần của anh đồng ý đi rồi kìa! anh định cảm ơn em thế nào đây?”Trương Tư Thành chuyển khoản cho cô ấy 8000 tệ, “Dòng máy mới ra rồi đấy, đổi máy đi.”Thái Hiểu Nhiễm “[Nhe răng] Em thích cách cảm ơn nhanh gọn thế này của anh đấy, chúc anh mã đáo thành công!”Trương Tư Thành “Sau này vẫn còn cần đến sự giúp đỡ của em, mong được chiếu cố.”Trong khoa Quản trị thì Trương Tư Thành là một nhân vật khá nổi tiếng, không chỉ bởi vẻ ngoài điển trai, mà còn vì hắn có nhiều tiền và rất hào quân sự xong, bốn cô gái về phòng ngủ tắm rửa thay quần xuống nhà tập trung với Thái Hiểu Nhiễm, Trương Tư Thành đã đứng chờ sẵn ở ven đường bên cạnh một chiếc xe SUV 7 Hiểu Nhiễm chào hỏi mấy cô gái rồi lên xe, cô ấy ngồi ở ghế lái phụ, bốn cô gái thì ngồi chung ở ghế sau cho ba người, nhưng cũng không thấy chật Tư Thành tháo mắt kính xuống, quay đầu chào hỏi mấy Sướng luôn cảm thấy Trương Tư Thành rất đẹp trai, hô hấp có phần trở nên khó Tư Thành lái xe đi, vừa lái vừa hỏi “Nghe nói bạn Tư Ức đã dời lại kế hoạch khác để đi ăn đúng không?”Lưu Sướng nói “Đúng ạ, bạn ấy ban đầu là có hẹn với bạn trai.”Trương Tư Thành ngẩn người, cười nói “Vừa mới vào đại học mà đã có bạn trai sao?”“Chúng em là bạn học từ cấp ba ạ.” Cố Tư Ức Tư Thành lại hỏi “Cậu ấy cũng học cùng trường mình à?”Trương Vi Lan nói “Vâng, anh ấy cũng học năm hai giống anh đó, tên là Hạ Chi Tuyển, khoa Công trình Hàng không, đẹp trai lắm!”Tim Trương Tư Thành nhói lên, Hạ Chi Tuyển…Tên đó đúng là rất tuấn tú! Còn được công nhận là hot boy của trường!…Chả trách mà em gái nhỏ lại chung tình với cậu ta đến sao, hắn còn đánh lâu dài, chỉ cần vung cuốc đúng cách thì không có góc tường nào không đào đi xuống hầm gửi xe của trung tâm thương mại, Trương Tư Thành để mấy cô gái xuống xe trước, còn mình thì đỗ Sướng và Trương Vi Lan nhìn vị học trưởng đẹp trai lùi xe vào vị trí một cách thành thạo, trước ở trung học chỉ toàn gặp mấy tên con trai nghịch ngợm trẻ con, vừa vào đại học đã tiếp xúc với một người đàn anh chững chạc phong độ như vậy, trong lòng khó tránh khỏi rung là… Mục tiêu của anh ấy lại là Cố Tư Ức, cái người vẫn đang đứng một chỗ xem điện thoại, còn chẳng thèm liếc người ta một Tư Thành đỗ xe xong, dẫn các cô lên một nhà hàng món ăn Quảng nhiên là hắn không thể khoe khoang giá tiền ra, chỉ như một người anh trai nói chuyện với mấy học muội về các chủ đề liên quan đến trường Chi Tuyển gửi tin nhắn tới, “Tối em đi ăn gì thế?”Cố Tư Ức chụp một tấm hình gửi cho anh, “Ăn món Quảng Đông.”anh nhắn lại rất nhanh “Người ngồi đối diện em là con trai à?”Cố Tư Ức “Vâng, anh ấy là Trương Tư Thành, là lớp trưởng đại diện của bọn em.”Hạ Chi Tuyển “Ừ, em phát định vị cho anh, ăn xong anh tới đón em.”- -Có thật là ăn xong mới đến đón không đó Ngôn Tình Nguồn cungquanghang; Edit & Beta Ngân Nhi​ 882,200 Hoàn Thành 090618 11/09/2021 hangtruyen Đánh giá từ 62 lượt Năm Tháng Ngọt Ngào Của Anh Và Em - Vô Ảnh Hữu TungGiới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn nàyTháng tám giữa hè, trời nắng gắt như đổ vào mắt là những tòa nhà chọc trời san sát nối tiếp nhau, tường kính thủy tinh phản chiếu lại những tia sáng chói là lần đầu tiên Cố Tư Ức tới thành phố C, nơi đây cách nhà của cô không xa khônggần, trước đây có mấy lần bố mẹ đã nói sẽ đưa cô tới đây chơi, nhưng kế hoạch lần nào cũng bị những việc ngoài ý muốn gây cản đỏ, Cố Trí Viễn dừng xe lại, chờ người đi bộ qua Giai Tuệ ngồi ở ghế lái phụ nói chuyện với con gái “Bố con với chú Hạ là bạn học cũ, hồi đó chơi rất thân nhau, mấy năm nay ít qua lại nên quan hệ có phần phai nhạtđi… Con với bạn Hạ nhà cô chú ấy sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, bằng tuổi nhau cũng dễ chơi cùng.”Cố Trí Viễn chân thành nói “Tư Ức à, con phải theo anh trai mà học tập, người ta bằng tuổi con mà thành tích thi đứng nhất thành phố đấy, còn đạt được mấy giải thưởng lớn trong các cuộc thi quốc gia, cũng tham gia cả những cuộc thi quốc tế nữa.”“Cả ngày ngồi nghe bố mẹ nói về cậu ấy, lỗ tai con mọc kén luôn rồi đây này.” Cố Tư Ức quay mặt nhìn ra ngoài cửa kính xe, ngữ điệu có phần bất Giai Tuệ nói “Người ta giỏi giang như thế, sao con lại không muốn học hỏi thế hả?”Cố Trí Viễn cũng nói “một mình con tới thành phố C học, chưa quen với cuộc sống nơi đây, có nhà họ Hạ quan tâm để ý bố mẹ mới yên tâm được.”

truyện năm tháng ngọt ngào của anh và em